Nạn kỳ thị và tách biệt chủng tộc, cách đây không lâu nhất là với những người gốc Á, gồm nguy cơ lan rộng ra ở Mỹ vẫn trở thành trong số những thách thức hàng đầu với chính quyền Tổng thống Biden.

Bạn đang xem: Phân biệt chủng tộc ở mỹ

Một thiếu nữ cầm biểu ngữ ghi thông điệp “Chúng tôi cũng là bạn Mỹ” như thể hiện sự chua chát của các người cội Á lúc bị phân biệt đối xử sống Mỹ. Ảnh: AFP

Tuần qua, một vụ xả súng đẫm ngày tiết tại tp Atlanta, tè bang Georgia khiến 8 người thanh nữ gốc Á thiệt mạng. Vấn đề kỳ thị, khác nhau chủng tộc, nhất là đối với người Mỹ gốc Á đã gia tăng rất những trong thời hạn qua, nhất là kể từ khi dịch bệnh lây lan Covid-19 bùng nổ tại Mỹ vào đầu xuân năm mới 2020.

Theo report mới nhất vừa mới được công bố, tính từ lúc tháng 3-2020 đến khi hết tháng 2 trong năm này đã có khoảng gần 3.800 vụ tấn công nhằm vào nhóm tín đồ này được ghi thừa nhận ở 48/50 bang của Mỹ, trong những số đó chủ yếu là bằng lời nói, tỷ lệ hành động vũ lực chiếm khoảng chừng hơn 11%. Xã hội người Mỹ gốc Hoa chỉ chiếm tỷ lệ cao nhất với hơn 42%, tiếp nối là người hàn quốc với gần 15%, tín đồ gốc Việt là 8,5% và bạn gốc Philippines là ngay gần 8%.

Nước Mỹ là tổ quốc đa nhan sắc tộc, gồm cả da trắng, da màu, domain authority đỏ (American Indian - thường điện thoại tư vấn là người Anh-điêng), bạn gốc Á domain authority vàng, chưa tính một xác suất lớn tín đồ Mỹ Latinh. Cụ nhưng, vẻ ngoài bất thành văn, màu da vẫn chính là một tiêu chuẩn để quan sát nhận, đánh giá một nhỏ người tại chỗ này bởi đất nước mỹ vốn là quốc gia được biết đến một trong những phần vì lịch sử gắn với nạn phân biệt chủng tộc.

Trong đó, tín đồ dân gốc Á vẫn sống ngơi nghỉ Mỹ rộng 160 năm và đã từ rất lâu trở thành phương châm của sự riêng biệt đối xử và kỳ thị. Từ giữa thế kỷ 19, người nhập cư Trung Quốc đã bước đầu tới Mỹ với số lượng lớn, hầu hết là cho tới California và các bang miền Tây để làm việc trong số mỏ sắt kẽm kim loại và xây dựng những tuyến đường sắt, các quá trình nguy hiểm và được trả lương thấp. Phần lớn ngay mau chóng đã lộ diện định kiến mang ý nghĩa sắc tộc rằng: “Người châu Á tới để đánh cắp công việc của fan da trắng” và từ đó bước đầu sự phân minh đối xử như tín đồ gốc Á không được làm chứng phòng lại tín đồ da white trước tòa hay khôn cùng nhiều hành vi sát hại với phá hoại gia sản của bạn gốc Á trong suốt chiều dài lịch sử dân tộc nước Mỹ.

Quốc hội Mỹ thậm chí còn từng thông qua đạo luật loại trừ người Trung Quốc nhằm mục tiêu cấm người dân nước này vào Mỹ trong khoảng 20 năm, mặc dù tiếp đến Tổng thống Chester đã rút ngắn giới hạn xuống còn 10 năm. Năm 1890, bệnh dịch hạch bùng phát ở San Francisco. Dịch bệnh lây lan được mang đến là bắt nguồn từ một bé tàu từ Australia, mặc dù nhiên, khi bệnh dịch nhân đầu tiên trên toàn bang California là 1 trong người nhập cảnh Trung Quốc, toàn bộ xã hội người Trung Quốc đã trở nên đổ lỗi bởi vì dịch bệnh.

Điều này rất giống hệt như khi Covid-19 bùng nổ ở Mỹ, cựu Tổng thống Trump thường call là “vi-rút Trung Quốc” tốt “vi-rút Vũ Hán”, điều vẫn khiến gia tăng tình trạng tiến công do thù hận và tẩy chay nhằm vào người Mỹ gốc Á.

Tổng thống Mỹ Joe Biden đã lên án vụ xả súng trên bang Georgia vừa mới rồi và xác định tình trạng bạo lực nhằm vào tín đồ Mỹ nơi bắt đầu Á là “rất xứng đáng quan ngại”. Ông Biden vừa mới đây đã thúc giục Quốc hội Mỹ trải qua Đạo luật về tội trạng thù hận đại dịch Covid-19 sau vụ việc trên. Đạo chế độ này sẽ giúp đỡ thúc đẩy bội nghịch ứng của chính phủ liên bang so với sự ngày càng tăng của tầy thù hận càng ngày càng trầm trọng lúc đại dịch Covid-19 xảy ra, hỗ trợ chính quyền tè bang cùng địa phương cải thiện việc báo cáo tội phạm thù hận và bảo đảm rằng tin tức về tội lỗi thù hận dễ tiếp xúc hơn so với các xã hội người Mỹ gốc Á.

Bộ tứ pháp Mỹ mới đây cũng đã tuyên ba những hành vi tấn công vì chưng thù hận nhằm vào bạn Mỹ gốc Á là hành vi tội ác cùng sẽ phối hợp với Cục Điều tra liên bang Mỹ để khảo sát và truy vấn tố. Ở những địa phương nơi tập trung đông bạn Mỹ gốc Á, công an đã tăng tốc sự hiện diện và tuần tra để răn nạt và ngăn ngừa kịp thời những hành vi tội ác này.

Những vụ xả súng liên tiếp trong thời hạn qua sống Mỹ đang tác động đến tâm lý nhiều du học viên Việt nam giới tại đây.


Tính mang đến tháng 6/2022, gồm 23.809 du học sinh Việt Nam đang theo học tập tại Mỹ, đứng số 6 trên thế giới sau Trung Quốc, Ấn Độ, Hàn Quốc, Canada với Brazil.


qdvts.edu.vn News tiếng Việt trao đổi với một số trong những du học sinh người Việt tại Mỹ về xem xét của bọn họ trước văn hoá súng đạn trên đất Mỹ.


Từ bang Kansas, Nhung Nguyễn, theo học ngành truyền thông ở ngôi trường University of Kansas nói với qdvts.edu.vn: "Không ai sinh sống trong một môi trường xung quanh như cầm cố này mà lại không bị ảnh hưởng, chỉ nên ít hay nhiều."


Theo Nhung Nguyễn, súng ống ko phải là một vấn đề mới ở Mỹ, cơ mà cô không hiểu biết tại sao vừa mới đây lại ra mắt nhiều cùng liên tiếp. Vụ xả súng ngơi nghỉ Oklahoma là vụ gần chỗ Nhung sống nhất, khiến cho cô cảm thấy lo ngại và ko thoải mái.



"Gần trên đây lúc nào phần nhiều thông tin này cũng ở bao phủ mình. Đặc biệt nếu khách hàng mở truyền ảnh lên thì thời điểm nào tín đồ ta cũng phân tích thông tin về những vụ xả súng làm mình khá bị tác động tâm lý và khó khăn chịu".


"Tôi sống sinh hoạt đây một mình nên ko phải lo lắng cho sự an toàn của mái ấm gia đình nhưng cũng sợ cũng chính vì các vụ xả súng không xảy ra ở sòng bài xích hay bar, club nhưng mà thường xảy ra ở ngôi trường học, nhà hàng ăn uống và vừa mới đây nữa là cả bệnh viện và hầu hết sự kiện đông người, đó là số đông chỗ nhưng mình không tránh được," Nhung đến biết.


"Tôi qua Mỹ theo diện định cư, nhờ vào vậy có cơ hội học tập và cách tân và phát triển mình hơn. Vụ xả súng ở Texas vừa rồi là vụ lớn số 1 trong mấy năm vừa mới đây ở Mỹ. Tôi hy vọng không bao giờ phải thấy một vụ bạo lực súng làm sao nữa," trường đoản cú bang Minnesota, Hân Trần, đang theo học ngành quản trị lực lượng lao động trường Anoka Ramsey, nói cùng với qdvts.edu.vn.

Xem thêm: Dụng cụ hỗ trợ mang giày - giá rẻ nhất tháng 4/2023


Theo Nhung Nguyễn, một cách để cô tự đảm bảo mình là giả dụ không quan trọng thì tránh việc đến khu vực có nguy cơ tiềm ẩn làm gì, lấy ví dụ như cần thì mới có thể tới siêu thị nhà hàng chứ không lang thang ở đó nhằm đi chơi.


"Tôi nỗ lực tránh xa nếu tất cả thể. Súng đạn vô tình, nhỏ người thỉnh thoảng mắc lỗi thôi cũng rất có thể xảy ra thảm kịch, nhất là khi những phương tiện đi lại (súng đạn) sẵn sàng chuẩn bị như vậy," Nhung nói cùng với qdvts.edu.vn.


Trong lúc đó, Linh Hoàng, sinh viên ngành International Studies trên bang Ohio cho biết cô giảm bớt để những vụ bạo lực súng làm tác động tới trung khu trạng.


"Khi đọc những bài báo bao gồm hình ảnh hoặc con số thương vong (đặc biệt là gồm trẻ em, thiếu phụ và người châu Á) thì tôi thấy bi hùng và thấy yêu thương cho những nạn nhân. Bởi vì vậy, tôi ít khi lướt web đọc báo hoặc xem tin tức về các vụ xả súng để không gây tác động tâm trạng," Linh phân tách sẻ.


Gia đình Hân Trần lựa chọn ở xa trung trung tâm để bình an hơn, cô cho thấy các thành phố bên cạnh cũng đầy đủ tiện nghi nên người nhà và bản thân cô ít khi vào thành phố trung tâm.


*

Nguồn hình ảnh, Nhân vật cung cấp


Một giải pháp khác được các du học viên áp dụng là theo sát các bước đối phó đã có dạy ở trường khi gồm xả súng xảy ra.


Nhung Nguyễn thanh lịch Mỹ từ thời điểm năm 2020, khi vừa nhập học tập cô được nói chuyện và hội đàm về vấn đề bang Kansas chỗ cô sống thì sở hữu súng là đúng theo pháp, nhưng mà không được để người khác quan sát thấy đặc biệt quan trọng ở là trường học, trên cổng vào của những trường đại học đều phải có thông tin là tòa đơn vị này cấm có súng.


Đó cũng chính là lần đầu tiên mà Nhung và nhiều du học viên mới khác được biết nếu tất cả vụ xả súng diễn ra thì phải làm gì. Lấy một ví dụ là yêu cầu tắt điện, đóng cửa rồi chui xuống gầm bàn…


"Tôi thấy rất quá bất ngờ theo kiểu tức giận chứ ko phải quá bất ngờ thích thú vị tôi tới từ một khu đất nước bình yên yên bình hơn rất nhiều. Tôi nghĩ câu hỏi chui xuống gầm của cái bàn để kiêng đạn là việc xảy ra trong cuộc chiến tranh chứ không hẳn thời bình. Shop chúng tôi đã không phải thao tác làm việc đó 40 50 năm nay từ sau khi chiến tranh kết thúc."